Bây giờ bạn đứng lên và hãy ngẩng cao đầu, bởi cuối cùng bạn đã xứng đáng. Những nạn nhân thường đổ lỗi cho nền kinh tế, họ đổ lỗi cho chính phủ, đổ lỗi cho thị trường chứng khoán, đổ lỗi cho những người môi giới, đổ lỗi cho chủ, cho người làm thuê của họ, cho quản lý, cho trưởng phòng, cho người đứng trên hay dưới mạng lưới của họ, cho dịch vụ khách hàng, cho phòng vận chuyển, cho đối tác, cho bạn đời, họ đổ lỗi cả Chúa, và tất nhiên họ luôn luôn đổ lỗi cho cha mẹ mình. Thứ nhất, bởi vì bạn biết bạn không thể trả được.
Cảm ơn bạn đã dành thời gian quý báu để đọc cuốn sách này. Thứ hai, bạn sẽ bối rối vì người bồi bàn sẽ không tin bạn khi anh ta bảo bạn món ăn đó giá 49 đô- la và bạn trả lời: “Anh biết không, vì một số lý do, tôi thực sự rất thèm ăn món gà tối nay!”. Theo cách đó, đồng 5 đô-la cứ thế chuyền đi cho đến khi qua hết cả năm người.
Anh là một vận động viên rất khá trong môn bơi lội và đi xe đạp, nhưng anh lại ghét môn chạy bộ. Hãy xem tài khoản ngân hàng của bạn, thu nhập của bạn, tổng giá trị tài sản bạn đang có. Bạn sẽ có kết cục như một kẻ luôn cố làm hài lòng người khác để van xin sự tán đồng.
Bây giờ, trước khi chúng ta nói về những dấu hiệu đó, tôi muốn bạn nhận ra rằng tôi hiểu không có cách cư xử nào ở đây liên quan với bất kỳ ai đọc cuốn sách này. Nếu bạn đang có việc làm được trả lương theo giờ hoặc theo tháng, hãy đề xuất với chủ doanh nghiệp kế hoạch khoán cho bạn, sao cho bạn có thể được thanh toán tiền công dựa trên kết quả của cá nhân bạn, cũng như kết quả của công ty. Thứ hai, đa số chúng ta không bao giờ được dạy cách tạo ra thu nhập thụ động.
Hãy dùng những câu chuyện ấy làm nguồn khích lệ, qua đó học hỏi các chiến lược thành công, và quan trọng nhất là để bắt chước cách suy nghĩ của họ. Tôi xin nói theo cách lịch sự nhất có thể là: “Thật là sáo rỗng!”. Vậy thì từ thời điểm này đây, khi phải đối diện với khả năng lựa chọn “một trong hai”, bạn nên tự hỏi: “Tôi có thể làm gì để đạt được cả hai?”.
Nhiều người xuất thân từ những gia đình nghèo khó đã tỏ ra oán giận và không chấp nhận cuộc sống bần hàn đó. 80 phần trăm những người trưởng thành không có được sự tự do tài chính như họ mong muốn, và 80 phần trăm ấy sẽ không bao giờ cảm thấy mình thật sự hạnh phúc. Tôi quay sang nói với cả thính phòng: “Nếu bạn để cho ba giờ lái xe, ba giờ ngồi máy bay, thậm chí ba ngày đi đường vất vả, ngăn cản bạn làm những việc bạn muốn làm và phải làm, vậy thì còn những điều gì khác tiếp tục ngăn cản bạn nữa đây?
Gần đây, khi đang ăn tối trong phòng khách sạn, khoảng một tiếng trước giờ dạy lớp buổi tối của khóa Tư Duy Triệu Phú, tôi bật ti-vi định xem vài trận đấu thể thao thì bắt gặp chương trình của Oprah Winfrey. Nếu điều này có phần giống phản ứng của bạn, thì đó là một chi tiết quan trọng cần lưu ý về bản thân bạn. Người nghèo thường cố chứng tỏ với thế giới rằng họ đúng.
Đơn giản thôi; Ai chọn mua chứng khoán hoặc bất động sản? Bạn! Ai chọn quyết định bán? Bạn ! Ai chọn quyết định mua? Bạn! Vậy thì bạn phải có một cái gì đó để làm cơ sở cho việc đánh giá và ra những quyết định ấy. Chương trình thú vị và hiệu quả này được thiết kế nhằm hướng dẫn bạn những chiến lược “kinh doanh du kích” để có được thành công nhanh chóng. Nếu bạn muốn được trả công theo thời gian, dường như bạn đã bóp nghẹt cơ hội đến với thịnh vượng của chính mình.
Nó là cơ hội để bạn nhìn nhận chính mình trên một góc độ hoàn toàn mới - để thấy điều tốt đẹp nhất trong bạn. Người nghèo và đa số người thuộc tầng lớp trung lưu không sẵn sàng đối mặt với sự không thoải mái, bởi vì được sống thoải mái là sự ưu tiên lớn nhất của họ. Như vậy là cái nằm dưới mặt đất tạo nên những cái trên mặt đất.
Đa số mọi người đều hiểu rằng chúng ta là những tạo vật của thói quen, nhưng không mấy ai nhận ra rằng luôn tồn tại hai loại thói quen đối lập nhau: thói quen thực hiện và thói quen không thực hiện. Định luật này cũng áp dụng cho lĩnh vực dịch vụ cá nhân, nơi bạn thường được trả lương theo thời gian làm việc. Mỗi khi ngồi vào xe, cô luôn cầu mong để không có ai nhìn thấy.