Lesbianx

Bị sếp của chồng hiếp trong suốt 7 ngày

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đầu ta đang bệnh lắm, bỏ bê nhiều quá, không theo kịp tiến độ nữa. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được. Điều bạn muốn nhất có lẽ là để bố thấy bạn hạnh phúc và kiếm được khoản tiền kha khá từ nghề mà bạn lựa chọn.

    Hồi trước nó ở tầng một, trên đầu giường bác gái. Và bạn liên tưởng tới Zidane. Nhưng chờ đến bao giờ.

    Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó. Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng. Sẽ biến cái gông thành cái vòng đeo cổ hạt cườm.

    Đó là một số dòng suy tưởng cách đây vài năm của tôi. Có lẽ, những con lợn ấy vốn dĩ là sản phẩm của những con lợn khác. Có điều, con đường thì khác.

    Lưu ý: Hắn không chắc là tôi. Có thể họ ngấm ngầm bắt tay nhau để xoay thế giới theo quỹ đạo họ muốn. Rằng: Sự lười biếng ấy khiến trẻ con khổ.

    Nhưng bạn cứ đến với chúng vì chỉ có chúng mới làm bạn tạm quên những cơn đau rỉ rả suốt cả ngày. Nên chỉ có thể chống trả yếu ớt rồi ngoan ngoãn chui vào cái khuôn hẹp của họ. Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này.

    Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ. Tất nhiên là không nên để điều đó xảy ra. Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao.

    Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế? Nếu nó là cái xe đi mượn thì lại là một nhẽ. Quả thực lâu lâu cũng thành quen.

    Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà. Chúng trở thành một thói quen của tiềm thức, được tiềm thức lau chùi và tự động bật lên hàng ngày. Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.

    Sống là gì nếu không biết chịu đựng nhau. Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần. Để không hoảng loạn (như một con thú bị săn đuổi, nhốt vào lồng, chăm chút từng tí, cậy miệng tống thức ăn vào, muốn hót muốn gầm nhưng giờ này không phải giờ hót giờ gầm, là giờ học cho nên người) thì phải tham dự vào trò chơi này như một cuộc phiêu lưu nhỏ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap