Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty.
Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì. Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
- James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. - Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế.
"Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng.
Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này.
Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. Cậu ta cũng đã làm rất đúng. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.
Cậu đã làm hết sức mình. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Jones luôn giữ được vóc dáng cân đối, cơ thể khỏe khoắn nhờ thói quen chơi golf và chạy bộ đều đặn ba, bốn lần một tuần.
- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. Và trên hết là anh phải đánh giá đúng năng lực của từng nhân viên, tuyển dụng bổ sung nhân lực, xử lý các trường hợp buộc phải cho nghỉ việc, và làm cả những việc anh không thích chút nào - đó là kỷ luật các nhân viên của mình.
Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. Càng ngày anh càng cảm thấy Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi.
- Tớ cũng không hiểu nữa. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc.