Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác. Bạn không biết chơi đàn, nhưng bạn có thể tìm hiểu về cách tổ chức một cuộc tấu nhạc. Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.
Trái lại, chắc chắn là giá trị 8 giờ ở sở còn tăng lên là khác. Rằng trước khi lập sổ chi tiêu thì giờ của mình thì trái đất vẫn quay đều đều và dễ dàng. Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.
Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được". Mỗi ngày từ 6 giờ chiều đến 10 giờ sáng - tức 16 giờ - thầy phải tìm cách luyện thân thể và trí óc, tâm hồn. Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.
Anh chàng thông thái rởm là anh chàng lấc cấc, tự cho mình là khôn hơn mọi người. Thời đó, luôn có những người lớn tuổi hơn, khôn ngoan hơn khuyên tôi rằng làm việc sáu ngày hiệu quả hơn là 7 ngày, sống sáu ngày đầy đủ hơn sống 7 ngày. Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.
Nó là hình thức cao nhất của văn chương. Tiểu thuyết đó là cuốn Aurora Leigh mà tác giả là E. Ý muốn đó có nhiều tên.
Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo). Thành thử chúng tôi không thể . Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi.
Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương. Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất. Nhưng bạn đừng thất vọng.
Một thất bại vẻ vang không đưa tới đâu cả, nhưng một thành công nho nhỏ sẽ đưa tới một thành công không nhỏ đâu. Lẽ nhân quả bao bọc vũ trụ. Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại.
Viết cuốn sách này, tôi muốn chỉ bạn các dùng đầy đủ thì giờ để đạt tới mục đích lớn là sống, sống một cách khác cây cỏ. Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác. Điều lầm lẫn quan trọng của viên chức ấy thuộc về thái độ của ông ta làm cho hai phần ba năng lực và hứng thú của ông giảm đi.
Nhưng không cuốn nào có thể thay việc tự xét mình hàng ngày được, tự xét một cách thật thà ngay thẳng những việc mới làm và sẽ làm. Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không. Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.