Khi bạn phải nhớ một người nào đó, cách hiệu quả là bạn tìm ra một đặc điểm tiêu biểu của người đó; một đặc điểm đặc biệt, khác thường mà khi gặp lần sau chúng ta có thể nhận ra ngay. Khi họ đang trò chuyện thì một trận động đất lớn xảy ra. Hay cũng có thể là không phải…
Đến lúc này bạn có thể ghi nhớ hầu hết các từ thuộc ngôn ngữ khác bằng các phương pháp mà bạn đã học. Trong phần tiếp theo, bạn sẽ học được cách chuyển từ khuynh hướng suy nghĩ tiêu cực sang tích cực. Bạn có 2 phút để ghi nhớ chúng.
“Tôi vừa bị một trận ốm”. Nói về bóng đá, 15 hay 20 năm về trước, phụ nữ thường không thích môn thể thao này. Chỉ cần một giây quan tâm đến chùm chìa khóa thì sẽ ngay lập tức giúp ta nhớ lại nơi để chúng mà không cần đến bất cứ một phương pháp hay bài luyện tập về trí nhớ nào.
Tất nhiên, tất cả những điều này được nói một cuốn sách khôi hài. Nhưng trên thực tế… một chuyến đi thật sự… mọi người gặp gỡ trực tiếp…sẽ… Tuy nhiên, ngày nay, ngày càng có nhiều phụ nữ yêu thích bóng đá.
Họ cần nhớ được thời điểm chính xác phải lên giọng, mỉm cười, dừng lại, di chuyển và bắt chéo tay. (Hãy cho 1 điểm với mỗi đồ vật bạn nhớ và thêm 1 điểm cho mỗi mục bạn nhớ đúng thứ tự. Không chắc là mình đã nghe đúng tên, tôi đề nghị anh ta nhắc lại.
Nhân đây bạn còn nhớ câu chuyện về người thợ điện và một khách hàng ở phố Primrose chứ? Bạn còn nhớ tên của người sống ở phố Primrose không? Từ này sẽ được chuyển thành 42, 2 trước, 4 sau. Vẫn không thấy chìa khóa! Nghĩ lại lần nữa xem… Bạn đã làm gì?.
Rồi cây nến này phát ra một ngọn lửa lớn dùng để đun nóng. Hãy tưởng tượng rằng chiếc ví của bạn nhạy cảm với ánh sáng. Hãy nhanh chóng liên kết Suzie với đồ vật này.
Các em có vẻ lúng túng, nhưng rồi các em bắt đầu nói ra những điều các em biết. Baker không có ý nghĩa gì với người Trung Quốc cũng giống như Wong hay Wei không có ý nghĩa gì với người châu u. Nếu vậy, hãy hình dung ra hành trình bạn đến văn phòng vào buổi sáng.
Chúng ta nói câu “tôi quên mất” rất nhiều lần trong khi sự thật là chúng ta chưa khi nào cố gắng nhớ cả. Với những người đó, tôi muốn hỏi các bạn về hình ảnh trên tấm biển hiệu bắt đầu vào thành phố là gì?) Đó là những diễn biến của cuộc cách mạng.
Nếu ông ấy có thể làm như vậy, mà lại mang thêm nhiều gánh nặng trên vai hơn chúng ta, vậy thì chắc chắn chúng ta cũng có thể “đánh cắp giấc ngủ” chứ. Hàng ngày, chúng ta ghi nhớ hàng trăm điều mới mẻ, nhân con số này với số năm ta sống, ta thu được gì? Thật khó có thể tưởng tượng được con số như vậy, và điều kỳ lạ là nó chỉ tập trung ở 1/10 trí nhớ của ta. Trước tiên, hãy chuyển tên của ông thành một cái gì đó dễ nhớ hơn, thứ mà chúng ta có thể liên tưởng bằng thị giác.