Nhưng hiện tôi muốn nói cho bà một trong những kỹ năng của tôi sẽ đánh bay những Mẹo nhỏ đó cho bà. Đừng mặc chiếc quần bò và áo phông cũ của bạn nữa. Mọi người có phản ứng tiêu cực qua cảm nhận của họ.
Bất kể khi nào bắt tay một người nào đó, tôi nhẹ nhàng đặt ngón tay trỏ của tôi lên mạch của họ. Cách đó vẫn còn phù hợp, nhưng tuyệt nhất là kết thúc thư bằng từ đặc biệt mà người nhận thích nghe. Tóm lại, ôm hoặc không ôm đã trở thành một chủ đề gì đó mang tầm cỡ quốc gia, chủ đề có thể biến những lời chào hỏi xã giao thành thảm họa xã hội.
Tại sao lại chạm vào nỗi đau của họ? Bạn có thể tưởng tượng người giám sát của bạn sẽ ấn tượng thế nào khi bạn chăm chú lắng nghe và sau đó ghi lại nguệch ngoạc trên tập giấy dùng để ghi chép? Bạn có thế có trí nhớ siêu hạng và là người đáng tin cậy như nhịp đập của tim bạn vậy, nhưng nếu bạn không ghi lại chỉ dẫn đó, khách hàng sẽ nghi ngờ là bạn thực sự đã quên rồi. Hãy để anh ta nói tiếp trong khoảng hai mươi giây nữa.
Những luật sư xét xử sử dụng hiệu ứng Von Restorff để quyết định thả tự do cho những kẻ giết người hay cho ngồi vào ghế điện bởi vì tòa án cho phép phạm nhân nói những lời lẽ có tác động mạnh nhất vào phút cuối. Tôi nghĩ là tôi đã nợ anh ta một lời khen. Đồng hồ của tôi đã chỉ 5 giờ 25 phút 20 giây.
Tôi hỏi cô ấy, Chị sống tại khu phố nào ở Manhattan? Sammy chẳng thèm quan tâm. Đừng vội phân tích điều đó một cách ngu ngốc nếu người cùng ôm bắt đầu vỗ vào lưng bạn.
Phi thích dạo bộ quanh thành phố vào các sáng Chủ nhât. Từ phòng giải lao, tôi vô tình nghe được cô lễ tân nói, em rất vui là anh có thể đến được. Sau đó bạn có thể chuyển sang cầm danh thiếp bằng một tay, nhưng vẫn giữ nó ở vị trí ngang thắt lưng hoặc dưới một chút.
Anh sẽ để lại số điện thoại đó ở cuối tin nhắn. Năm sau, vào ngày 1 tháng 9, tôi gửi cho cô ấy một tấm thiếp Chúc mừng ngày Tắm nước nóng ngoài trời. (Ngoại trừ Lisa Stracks, biên tập viên tuyệt vời của tôi, người bí mật nói với tôi là cô ấy không sử dụng cách đó đối với thư điện tử riêng tư.
Vài người bảo thủ vẫn tiếp tục cố gắng đánh bật những kẻ đã chiếm chỗ của họ. Anh ta sẽ phục vụ món ăn bạn yêu cầu ngay sau khi bạn bước vào cửa. Thời đại nữ giới không như vậy.
Nội dung như sau: Ôi, Leil ơi, tôi cảm thấy sợ quá. Sau đó cô lễ tân nói với tôi câu cuối cùng mà bất kỳ người tham dự tiệc nào đều muốn nghe. Đừng vội phân tích điều đó một cách ngu ngốc nếu người cùng ôm bắt đầu vỗ vào lưng bạn.
Nhưng nếu bạn không liên lạc với ai đó hơn một tháng, tại sao lại cố tình gửi bưu thiếp để bạn của người ấy có thể nghĩ là bạn đang khoe khoang? Hoặc tồi tệ hơn, họ sẽ suy luận là, Hãy nhìn nơi tôi đang ở. Mọi người đều nhớ cô ấy nhưng cảm tưởng, thật đáng tiếc, như thể chúng tôi nhìn thấy cô ấy lần cuối. Biên tập viên gửi cho tôi bản hợp đồng và danh sách những điểm đến.