Truyện dưới đây, của ông C. Tôi oán định mệnh nhưng vẫn nằm nghĩ như lời thầy thuốc dặn. Rồi tuần sau, ông lại nắm cổ một tật xấy khác, xắn tay áo, sẵn sàng nhảy bổ vào vật nhau với nó.
Nếu không làm sao cho tài chánh khá lên được thì cũng cứ vui vẻ, đừng đày đọa tấm thân mà uất ức vì một tình cảnh không sao thay đổi được nữa. 000 triệu) tinh trùng, nhưng chỉ có một tinh trùng thành ta thôi. Nhớ cách đây khá lâu, một lần tôi đã nổi nóng vì một ký giả tờ Nữu Ước nhật báo đã châm biếm tôi sau khi đến nghe tôi giảng bài trong một lớp học trò lớn tuổi.
Còn người bán hàng ở tiệm tạp hoá, người bán báo, người đánh giầy cho bạn ở góc đường nữa? Họ đều là người như ta, trong đầu cũng đầy nhưng lo lắng, mơ mộng và hoài bão riêng. Năm 1929, một chuyện kỳ dị xảy ra làm náo động cả giáo giới. Trước khi quyết định lựa một nghề, bạn nên bỏ ra nhiều tuần, nhiều tháng để tìm hết các tư liệu cần biết về nghề ấy.
Má tôi chẳng những may đồ cho cả nhà mà còn phải nấu lấy xà bông cho chúng tôi giặt đồ nữa. Anh muốn bỏ, nhưng sợ khó kiếm được việc khác. Nghĩa là thời bình cứ 1.
Tôi dự hàng chục cuộc hội họp và quyên tiền giúp hội Hồng thập tự. Điều ấy rất tự nhiên. Ấy thế, lão đó đã vô tình bảo lỗi cho mình đây.
835 đứa trẻ chết, còn những lần khác chỏ có 200 hoặc 300 đứa. Hồi nọ, tôi nuôi bò trong 12 năm trời. Xét kỹ thì mình không kinh nghiệm, chưa đóng trò lần nào, vậy chắc chỉ có nhan sắc của mình là giúp mình được thôi".
Vì tôi lớn con và cặp má phính Nên tôi có vẻ mập. Chúng tôi liền lặn xuống hơn 50 thước để trốn và để tránh những thuỷ lôi của địch. Mỗi lần bà nhà bắt được bạn không theo đúng những quy tắc trong cuốn này thì bạn để bà phạt 10 đồng.
Họ dùng hai sợi dây cáp để đưa thùng xuống tàu. Hai vợ chồng ông tưởng không sao chịu nổi cảnh từ biệt đó. Một tháng trước, cả cơ nghiệp của tôi sụp đổ trên đầu của tôi.
Nếu muốn xin được gặp mặt thì nên viết như vầy: Thì quả như lời tôi đoán: Vị bác sĩ ở nhà thương mời chúng tôi lại gấp. Trong tuần đầu tiên, không những được lời mà bà còn thấy đời thú vị hơn một chút nữa.
Bạn nên lại hỏi một vài người làm trong ngân hàng quen của bạn, nhờ họ chỉ cho một công ty ngay thẳng mà ho biết. Rồi một hôm, bà Loftin khuyên tôi một lời mà tôi hết ưu uất, lo buồn và từ đó, kẻ thù của tôi thành bạn thân của tôi. Không có tiềng trả chủ phòng, cũng không tiền mua giấy xe; mà dù có giấy xe cũng không đủ can đảm vác cái mặt bơ phờ thất bại này về nhà.