Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi.
Áp dụng mức độ này khi bạn hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của người được ủy thác công việc và khả năng rủi ro xảy ra là ở mức tối thiểu. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc.
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.
Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách. Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào.
Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết.
Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp.
Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới. Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn.
Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc.
Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Đối với Jessica, sau tất cả những nỗ lực mà cô đã đặt vào dự án này, đó là một điều vô cùng tệ hại.