Một trong những khác biệt giữa người thành công và người thất bại là ở thái độ tiếp nhận khác nhau đối với những khó khăn của cuộc sống. Sự nhiệt tình trong bất kì công việc nào cũng giúp chúng ta: Nhưng ông vẫn chưa thành công.
Sống mà không có mục tiêu như thể đi du hành mà không có đích đến. Can đảm là biết mỉm cười dù số phận trớ trêu thế nào đi nữa. Tôi tự hỏi liệu cô ta có gọi lại cho tôi chỉ để nói rằng người Inca sống ở Peru chứ không phải ở Bolivia.
Nhưng thau vì tạo ra sự cách biệt đối với họ, Lincoln lại tôn vinh họ. Khi đó họ đã vô tình gây tổn hại cho cuộc sống của bản thân cũng như của những người khác. Anh thường tán dương việc sinh viên quý mến tôi như thế nào, rằng chúng được học biết bao điều hữu ích từ những giờ lên lớp của tôi ngoài những kiến thức trong sách giáo vở.
Tại sao những người đã có đầy đủ tiền bạc, quyền lực và cả địa vị vẫn không cảm thấy hạnh phúc? Câu trả lời thật đơn giản, đó là bởi vì sở hữu những thứ đó không hẳn có nghĩa là đạt được thành công. Chúng tôi không được chọn lựa, và thậm chí không bàn thảo chi cả. Nhưng tôi không tin là cô ta lại rảnh rỗi đến thế.
Thế là một số giá trị về mặt đạo đức và tinh thần đành phải nhường chỗ cho sự giàu có và kiểu sống của những người mới phất đó. Sau đó tôi hỏi: Loại nào các bạn thường nghe thấy nhiều nhất? Đáng tiếc là câu trả lời luôn giống nhau. Trước khi có ai đó khen ngợi chúng ta, thì chúng ta phải biết tự cảm nhận về mình.
Khi là một động lực thực sự, nó có thể thúc đẩy chúng ta đi đến thành công ngoài sức tưởng tượng. Lòng tự trọng chính là tình cảm sâu thấm trong tâm hồn mà bạn có được từ sự đánh giá chính mình. Tôi không phải là một kẻ hay nói dối, một kẻ tham lam, một tên trộm mà tôi chỉ là thiếu tính trung thực mà thôi.
Điều làm tôi ngạc nhiên là mọi người thường tranh cãi quyết liệt khi có ai đó cho rằng chúng ta có thể lựa chọn những việc mình làm. Ông rất hay cười và luôn có thái độ tích cực trong cách nhìn của mình. Sự trung thực của bạn sẽ khẳng định niềm tin của mọi người đối với bạn và sự tôn trọng cũng dần được hình thành.
Đã từ lâu, tôi thường nghe mọi người nói rằng chúng ta lệ thuộc vào thói quen của chính mình nhưng chẳng bao giờ thấy ai phản đối. Chúng ta không thể học thêm bất cứ điều gì mới cho đến khi chúng ta dám thừa nhận với chính mình rằng chúng ta chưa biết hết mọi thứ và có lúc đã sai lầm. Tôi thích định nghĩa của Webster: Kỷ luật là sự rèn luyện giúp chúng ta tự sửa chữa, tạo khuôn nếp, tạo sự mạnh mẽ, hoặc giúp chúng ta trở nên hoàn hảo hơn.
Hầu hết mọi người đều nói với chính mình: Mình quyết tâm làm xong việc đó vào trước tuần tới. Nó cũng cho thấy sự tiến bộ của bạn. • Luôn giữ thái độ sống tích cực.
Sau hơn ba mươi năm thực hiện thử nghiệm này, tôi có thể khẳng định rằng cảm giác hài lòng về xung quanh sẽ giúp con người ý thức về những điều họ đang có và củng cố cũng như hình thành thói quen hài lòng trong tính cách của họ. Thực ra, chính tôi cũng thích một số món kể trên. Cô đã có được một việc làm rất tuyệt ở Liên Hiệp Quốc và hiện tại đang rất thích thú với công việc.