Watson có dịp gặp nhà tâm lý học Michael Supa. Bên ngoài khán phòng, cách tiếp cận về thuật lãnh đạo của ông có thể gây bực mình cho giới chủ. Watson đã thuê người da đen vào 18 năm trước khi một đạo luật bình đẳng về họ ra đời ở nước Mỹ văn minh và nhân danh tự do.
Năm 1946, khai trương phòng thí nghiệm mang tên Watson tại trường Đại học Columbia. Tường thuật vừa rồi của Lucinda, cháu gái của Watson, đã cho thấy Watson không hẳn là ông già bảo thủ như bình luận của nhiều nhà nghiên cứu. Sau khi Tom có cuộc nói chuyện với tướng Badley, Watson nhận được bức thư từ con trai.
Watson chưa từng đóng dấu một văn bản quy định nào về chuyện này. Không có nhà quản trị tài năng chân chính nào muốn sa thải nhân viên. Watson chỉ để IBM tham gia dự án này ở khâu thiết kế thiết bị đọc thẻ.
Watson chấp nhận tranh luận. Nhưng cho đến năm năm 1933, giá cổ phiếu IBM rớt một nửa, thu nhập công ty không tăng. nhớ lại thời đại của Watson, khi đó, IBM đã là bá chủ trên thị trường nước Mỹ nơi tiêu thụ và thuê máy tính đục lỗ của IBM đến 92% thị trường, và vài nơi khác ở Bắc Mỹ và các nước giàu ở châu Âu.
thì Watson chính là một trong những người đầu tiên làm điều đó. Nhưng sự kiện lễ công bố Mark I tại Đại học Harvard đã có một chuyện khiến Watson nổi giận. Có phải Gerstner chống lại Watson? Không, ngày xưa Watson làm vậy là vì CTR còn rất nhỏ, nó cần được cấy vào đó một thứ gen hoài bão.
Cống hiến vĩ đại nhất của nhà doanh nghiệp này là giảm giờ làm cho nhân công xuống còn 8 giờ một ngày thay vì từ 9 đến 11 như bình thường vào lúc đó. Thật là một câu chuyện thú vị nữa về Watson. Người ta lắng nghe ông hùng biện là phải, bởi lẽ bất cứ ai nghe đến những yếu tố làm nên số phận thì lập tức sẽ chú ý lắng nghe, dù là chúng được đặt trong phạm vi kinh doanh hay phạm vi nào đi chăng nữa.
Nhưng Tom không rời đi nơi khác dù đã từng trầm uất, căng thẳng và chán chường. Thế nhưng giai thoại đó đã được truyền tụng từ lâu như là nghệ thuật đối nhân xử thế được trích dẫn nhiều nhất trong các sách dạy làm người. Watson đã thú nhận nhận định của mình là sai trong cuộc họp sau đó:
Người ta chứng kiến Watson bắt đầu tư tưởng Không sa thải. Biến IBM thành công cụ chống chiến tranh là cách tiếp theo mà Watson muốn giải thích mục tiêu phấn đấu của tôi. Đơn hàng yêu cầu là máy tính phải tính được đường đi của tên lửa và điều khiển được tên lửa dựa trên tính toán đó.
Khái niệm máy tính những năm 1930 dĩ nhiên không phải là những bộ vi xử lý như thế kỷ XXI. Watson đặt Dick, em trai của Tom, vào vị trí phụ trách IBM quốc tế. Watson công bố để chính phủ trưng dụng IBM: IBM sử dụng toàn bộ phương tiện cho chính phủ liên bang phục vụ mục đích an ninh quốc phòng.
Trái lại, ông muốn nhân viên tìm kiếm động lực vinh quang Tom, rồi Gerstner có mặt trong cuốn sách này như là những thước đo về Watson. Khi đó Watson đã nói đến một cái gì đó gọi là xử lý dữ liệu, điều mà không gây ra một ấn tượng nào với tôi và người nghe, vì chẳng ai quan tâm và không ai biết gì về nó.