Thần kinh căng thẳng là một thói quen, mà thói xấu có thể bỏ được, thói tốt có thể tập được. Quy tắc 3: Ghi hết những lỗi lầm điên khùng của mình và tự chỉ trích. Sau khi đã khám kỹ cơ thể tôi, ông nhận rằng bệnh tôi thuộc bệnh thần kinh.
Tôi đã học được một bài học mới, không cò lo lắng, không còn tiếc thời phong lưu trước, không lo về tương lai nữa. Bạn ở ngoài vòng, tất bạn sẽ sáng suốt hơn tôi. đều đã dạy nhân loai, nhưng trình bày như Dale Carnegie thì hơi có tính cách vị lợi, và tôi nghĩ trong đời cũng có một đôi khi chúng ta cần phải tỏ thái độ một cách cương quyết chứ không thể lúc nào cũng giữ nụ cười trên môi được.
Họ kiêu hảnh là "tu mi nam tử", họ có thể chiến đấu một mình được. Không, nói vậy không đúng. Tư tưởng ta xếp đặt cuộc đời và quyết định tương lai ta.
Cũng có thể họ cho rừng sở dĩ ông thưởng họ vì nếu không thưởng thì số lời cũng phải đem đóng thuế gần hết thôi. Y quả đã làm việc tốt, và chúng ta đã nhầm mà buộc tội y. Carrier lại quý báu và có kết quả thần hiệu như vậy?
Tôi khóa máy giặt lại, đặt đứa cháu gái năm tuổi vào phòng ngủ, đóng kín cửa sổ, lấy giấy và giẻ bịt hết các lỗ hở. Đây, anh lính thuỷ kể chuyện kết: "Biết luật trung bình rồi, tôi hết lo liền. Bác sĩ nói ông không đau gì hết, chỉ có thần kinh suy nhược.
Đừng tin họ! Chỉ có một số ít công ty lương thiện thôi. Thần kinh họ đương bị kích thích dữ". Thời oanh liệt của tôi quả đã qua hẳn.
Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta? Nên nghĩ đến những nét nhăn trên mặt của các bà và tìm ra cách làm cho chúng tiêu đi. Ông Stanton đã không chịu thi hành lệnh ấy mà còn la rằng Lincoln phải là thằng điên mới ký cái nghị định khùng như vậy được.
Và khi tôi hỏi: "Đánh cá theo "tuy đô" có khá không", y đáp: "Theo cách đó có thể sạt nghiệp bán trời được nữa". Sự thiệt thì chính giáo sư Sayce thức trắng đêm đó, vì tiếng "kéo gỗ" của Spencer đã làm cho ông ta không sao ngủ được. Tôi rán làm cho những người vợ chưa có tin tức về chồng họ được vững dạ và tôi an ủi một số đông đàn bà goá - chao ôi, có đến hai ngàn một trăm mười bảy sĩ quan, hạ sĩ quan và quân lính trong Lục quân, Hải quân tử trận và 960 người mất tích.
Tôi chắc họ cũng chẳng bao giờ nghĩ tới sự ấy. Ông nói: "Tôi ăn không được, ngủ không được. Đọc xong rồi, chắc bạn muốn nhảy qua chương sau liền.
Bạn đến hỏi hội, sẽ được nhiều lời khuyên về những vấn để tài chính và được người ta chỉ cho cách lập ngân sách theo số lợi tức của bạn. Cứ nghĩ tới nội việc hôm nay thôi". Tôi sắp thành một Frank Norris hoặc Jack London hoặc Thomas Hardy thứ nhì.