Trăm năm nữa, bạn và tôi đều không còn nữa và chẳng ai còn nhớ tới chúng ta cả. Người đó chỉ còn làm đủ bổn phận thôi. Tổng thống Théodore Roosevelt thu được nhân tâm một cách lạ lùng cũng nhờ bí quyết đó.
Phải, độ năm giờ, ông trở lại, may ra tôi có khá hơn không". Tôi quyết định kích thích óc tưởng tượng của ông. Cha ngửng lên, giọng bất bình hỏi: "Cái gì?".
Anh em cũng có trẻ trong nhà. Đi xe lửa, xe ngựa, xe hơi, tàu thủy. Không càu nhàu, không oán hờn gì hết, vì tôi không bắt chúng vâng lời tôi, tôi xin chúng hợp tác với tôi, chúng hành động là tự ý chúng.
Nhưng nếu người ta bắt chúng ta nuốt cay mà nhận lỗi thì lại khác hẳn. Khi tôi tới Philadelphie, tôi kêu điện thoại liền và nói với bà đại loại như sau này: Vậy muốn có hạnh phúc trong gia đình: "Xin nâng niu, săn sóc bạn trăm năm của bạn".
Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng. Bà kêu đứa nhỏ ngỗ nghịch nhất, tặng cho nó chức "thám tử" và giao cho trách nhiệm đuổi tất cả những đứa vô chơi trên bãi cỏ, bất kỳ là đứa nào. Nhưng, Emerson nói, "lễ phép tức là phải chịu nhiều hy sinh nhỏ".
Họ có cảm tưởng bị bỏ rơi và không thèm giữ một mảy may cảm tình với một hãng đã đối đãi với họ khiếm nhã như vậy. Tên cậu là Edward Bok. Và thi hào Anh Shakespeare tuy đã được cả nước Anh tôn sùng mà còn mua tước vị để thêm danh giá cho gia đình ông.
Ông có đức tự tin, đức đó quý lắm, nếu không phải là cần thiết. Thiên hạ sẽ ngủ gục mất. Đó là cuốn thứ nhất trong loại ấy.
Tôi nói: -Thưa ông Smith, tôi hoàn toàn đồng ý với ông; nếu những máy đó nóng quá thì ông không nên đặt mua thêm nữa. Nếu bạn không đồng ý với họ, tất bạn muốn ngắt lời họ. Một nhà tâm lý viết: "Thử bình tâm tự xét, bạn sẽ thấy điều mâu thuẫn sau này: bạn mê man chú ý tới việc riêng của bạn mà thờ ơ với hết thảy mọi việc trên thế giới.
Thực là một sự quảng cáo cực tốt cho ông. Câu chuyện đó xảy ra hồi chiều, trước khi kíp làm đêm tới xưởng. Người Hòa Lan, trước khi vô nhà, phải cởi giày ra, để ở bực cửa.
Vậy, muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: "Bạn gây cho người ấy một thanh danh rồi họ sẽ gắng sức để được xứng thanh danh đó". Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông. Chị Nellie muốn xứng đáng với lời khen của bà chủ.