Rõ ràng bất cứ nói như thế nào, dù chỉ cần thốt ra một chữ “ bất" không thì sẽ manh họa vào thân. Đáng lẽ ra anh ấy phải quan tâm con cái một chút. Nhưng nếu đứng sang một góc độ khác mà nhìn thì sao? Ưu điểm này của chúng chính lại là khuyết điểm bởi vì loại đàn ông này không những tình cảm tinh tế mà đối với bất kỳ việc nào bất kỳ lúe nào cũng tinh tế.
Cáo trốn người đi săn gặp một tiều phu bèn xin che giấu cho. Thanh niên này dám chọc vào nhược điểm của ông quả là người rất cam đảm. Đó là phương pháp mặt đỏ mặt trắng.
Tài năng lộ liễu dễ bị đố ky, càng dễ gây ra thù. Cần phải nói rõ rằng: Tuy ngữ khí diễn tả sự bất mãn của kỹ xảo này cũng tương đối rõ rệt nhưng cũng không giống như lối cảnh cáo trực tiếp cho nên gọi đây là kỹ xảo "lấy ví dụ kính cáo" chứ không phải là "lấy ví dụ để cảnh cáo". Tám năm trước tôi mua được bộ sách best seller Thái Căn Đàm.
Lần này Chu Nguyên Chương gạt bỏ kiến nghị của chúng tướng nói rằng: "Ta tự quyết định", rồi sai quân giải vây An Phong cứu Tiểu Minh Vương. Ví dụ có một người dẫn chương trình tham gia lễ ra mắt của đoàn Kinh kịch Sư Tử Lâu đảo Hải Nam do sơ suất đã giới thiệu ông Nam Tân Yến, bí thư đảng ủy Hải Nam Sư phạm học viện thành "tiểu thư" làm cho cả hội trường náo loạn lên. Một câu lại bộ nọ tổ chức chiêu đãi, một chiêu đãi viên lỡ tay làm đổ rượu trên chiếc đầu hói của một qúy khách người chiêu đãi viên sợ hãi cuống cuồng, quan khách lặng người, nhưng vị khách này lại mỉm cười nói: “ Chú em, chú cho rằng phương pháp trị liệu bệnh hói này có hiệu quả ư”.
Ba biện pháp này đều được khách hàng hoan nghênh, khiến cho thanh thế công ty nổi như cồn. Nữ diễn viên kịch Carl Bam đang ăn trong phạn điếm bỗng một bà già đến cạnh bàn ăn đưa tay sờ mặt và giả vờ xin lỗi: "Tôi thấy cũng không có gì đẹp lắm". Dù mang đầy ý thù địch mà ngoài mặt vẫn nói cười náo nhiệt mà hành động cũng phóng khoáng.
Một người bạn kể câu chuyện tổ phụ của ông rất thấu hiểu nhân tình thế thái. Sau khi nghe, vua Trung Sơn than rằng: "Oán hận mất kỳ nông sâu đều tốn thương lòng người Ta vì một bát thịt dê mà mất nước!". Khi lỡ miệng nói oan thì nên nhanh trí chuyển lời nói về phía mình.
Chiêu này của Tưởng Giới Thạch rất thành công. Người ta thường quí cái gì khó có. Mỗi ngày, trưởng phòng tin tức đều gọi chị đến phòng làm việc chỉ trích công việc của chị.
Lại ví dụ như trong giảng đường, những học sinh tích cực học tập sẽ ngồi ở hàng đầu. Nhưng không biết quyền biến, coi lời hứa là tuyệt đối không thể nào vượt qua được thì chỉ là biểu hiện của sự cố chấp. m "phụ” có hai chữ, một chữ là vợ, một chữ là mang cùm.
Nhưng người đi săn không chú ý đến tay ra dấu của người tiều Khi anh không còn tự tại tự chủ nữa, không còn gì thần bí nữa thì tự nhiên không còn gì đáng quý trọng nữa. Một cảnh sát già bảo ông: "ông bạn này tôi rất thông cảm với ông.
Trong một số tác phẩm lớn, các nhân vật nhỏ thường bị lãng quên. Sau này thái tử đăng quang thì ngôi thái hậu chắc chắn không vào tay Chương Hiến. Nếu như lúc bình thường anh không đặt vấn đề kết bạn lên hàng đầu thì lúc tâm sự tất trở tay không kịp.