Sở dĩ nhận thức tồn tại được là vì có những ý nghĩ nuôi dưỡng nó. Thất tình, cuồng tín, bẳn tính hay mất trí khôn đều có thể trở thành nguyên nhân gây sợ chết. Hãy phân tích và đánh giá mọi khả năng và năng khiếu của mình, lập kế hoạch và suy nghĩ về phương tiện sẽ giúp bạn đưa ra những đề nghị có lợi, hoặc dịch vụ của mình, hoặc ý kiến nhằm hoàn thiện công việc.
Chúng tôi không hiểu hết tầm quan trọng trong thói quen này của nó khi chưa biết đến tính chất truyền âm của xương. Anh ta ở trong thế giới của những ý nghĩ và bay cao đến mức tất cả những vấn đề cấp thiết hàng ngày chỉ còn giống như đồi núi, thung lũng trôi ở bên dưới. Mà bạn đã biết rồi còn gì.
Từ nguyên tắc tự kỷ ám thị tôi biết rằng bất cứ ước muốn nào, nếu tôi vun đắp nó trong nhận thức của mình với độ kiên trì cần thiết, rốt cuộc cũng sẽ làm nảy sinh những phương tiện thực tế để thực hiện. Ông không phải là nhà thần bí, không sáng tạo ra một học thuyết chính thức nào, trước bốn mươi tuổi Ông vẫn chưa bắt đầu thi hành sứ mạng của mình. Trong danh sách này bạn sẽ thấy không chỉ những triệu chứng chứng tỏ thiếu kiên định, mà cả những nhược điểm người mong muốn thành đạt cần phải khắc phục.
Sau mười năm làm tiên tri, Mahomet không được gì ngoài sự chế nhạo, báng bổ, bần cùng và khổ đau. Nếu sử dụng thời gian đó theo một cách khác, thì đã đủ để sửa chữa hết các điểm yếu, và lúc đó cũng chẳng cần gì biện bạch nữa. Hãy để cho những người sợ già ở độ tuổi ngoài bốn mươi lấy lại sự phấn khởi.
Trước khi vào phòng mổ, anh thì thầm: Đừng lo, sếp. Và hãy để cho nó trở thành thói quen của bạn. Uelan mơ ước có một mạng lưới các cửa hiệu thuốc lá, và ngày nay, các cửa hàng thuộc công ty anh ta ở Mỹ có trên từng góc phố.
Có thể trong câu chuyện này, tôi không chính xác ở một vài chi tiết nhỏ nào đó, nhưng về kết quả và hoàn cảnh - tôi xin đảm bảo. Trong độ tuổi giữa ba mươi và bốn mươi, người ta bắt đầu (nếu như có thể bắt đầu) đạt được nghệ thuật thăng dục. Bí quyết đã mở ra cho hàng ngàn nam nữ khác nhau, và họ đã sử dụng có lợi cho mình, đúng như ông Carneghi đã khởi xướng ra.
Người lãnh đạo không thực hiện đúng cam kết với nhân viên thì dù địa vị có cao hơn cũng không thể giữ được vai trò thủ lĩnh của mình. Muốn có tiền (và ai mà chẳng muốn có nhiều hơn) là một chuyện, mà đáng giá nhiều hơn - là chuyện hoàn toàn khác! Nhiều người lẫn lộn nhu cầu của mình với khả năng của mình. Chặt chẽ ra thì điều này không được xếp thành một nỗi sợ hãi.
Tuy nhiên, Thiên chúa giáo và Hồi giáo vẫn có điểm giống nhau. Gansoles, người bắt đầu từ những lò mổ ở Chicago, đã kể cho tôi nghe. Chúng ta, những người đuổi theo của cải, sống trong một thế giới luôn thay đổi.
Hai người trong số đó là John Hankok và Samuel Adams đã có những bài diễn văn rất bạo dạn. cái tôi thứ hai của ông sống dậy do hoàn cảnh. Thói quen này xưa cũ như chính bản thân nhân loại, và nguy hiểm chết người cho thành công! Tại sao người ta bám chặt lấy sự bao biện yêu thích của mình? Câu trả lời quá rõ ràng.
Ông chú tiếp tục làm việc, mải mê nên không nhận thấy rằng cô bé vẫn chưa bỏ đi. Adams và đại tá Fenton. Không đòi hỏi ta phải trở nên lố bịch hay cả tin.